Tôi là Hoàng – Thám tử tư T&T lâu năm tại Văn phòng thám tử T&T. Trong hơn 30 năm làm nghề của mình, tôi đã chứng kiến biết bao chuyện, vui có, buồn có nhưng câu chuyện tôi vừa mới chứng kiến cách đây không lâu khiến tôi không thể nào quên. Đó không phải là cuộc điều tra thông tin bình thường mà đó là điều tra về một tội ác, tội ác kinh hoàng đến không còn nhân tính.
Vào một buổi chiều mưa gió, tôi đến một lễ tang, một cô bé vừa bị chết đuối. Khung cảnh tan thương lúc ấy khiến ai cũng thấy đau lòng. Cô bé ấy rất xinh xắn, nhìn bức ảnh thờ không ai là không xót xa.
Người mời tôi đến là bác của cô bé ấy, anh ấy bảo tôi hãy điều tra về cái chết của cô bé vì anh nghi ngờ có người đã hãm hại cháu mình.Tôi hỏi tại sao anh lại nghĩ như vậy thì anh nói cháu gái từ trước đến nay không bao giờ ra bờ sông chơi một mình, hôm cô bé mất, có người đã nhìn thấy một người đàn ông lạ mặt dẫn bé đi.Vừa kể đến đây thì bất ngờ bát hương trên bàn thờ bốc cháy. Tôi vốn không tin vào những chuyện tâm linh nhưng nhìn bát hương cháy phực lên cùng tiếng gào khóc của người thân cô bé, tôi bắt đầu chú ý, suy nghĩ và lắp ráp lại tất cả tình tiết được cung cấp xoay quanh câu chuyện chết đuối của cô bé. Nếu thật sự có người hãm hại thì động cơ lớn nhất của người gây án là gì? Gia đình nhà cô bé nói rằng họ không gây thù chuốc oán với ai và cũng không nghĩ được ai lại nhẫn tâm hại đứa con gái bé nhỏ của mình.
Vậy manh mối duy nhất còn lại là có người trông thật một kẻ lạ mặt đã tiếp cận cô bé trước khi án mạng xảy ra. Người này là ai? Có phải là hung thủ đã hại chết cô bé không? Tất cả chỉ là một ẩn số.
Tôi ở lại chia buồn cùng gia đình thêm một lúc rồi ra về. Về tới văn phòng,tôi cùng một thám tử T&T khác bàn bạc về kế hoạch điều tra lần này. Tôi đi một vòng xung quanh bờ sông, không có dấu vết gì lạ. Cô bé được một người dân đi đánh cá vớt được, trên người cũng không có bất kỳ thương tích nào khả nghi, chứng tỏ nếu có người dắt bé ra bờ sông này thì phải là người quen biết, cô bé đã 12 tuổi, chắc chắn sẽ không có chuyện đi theo người lạ. Thời điểm tìm thấy xác là vào khoảng 19h, cô bé được xác định là mất môt tiếng trước đó, vậy có nghĩa là tên hung thủ biết rõ thời gian sinh hoạt của mọi người ở đây nên đã chọn lúc vắng người để dụ dỗ cô bé. Thật là một bài toán nan giải. Mọi manh mối có được đều rất ít, tất cả như mò kim đáy bể. Theo như những gì mà mọi người ở đây chia sẻ thì người đàn ông lạ đó có dáng người cao và gầy, đen nhẻm, anh ta đeo khẩu trang. Với chừng ấy thông tin thì việc tìm được người không hề dễ dàng…
Tôi cùng một thám tử T&T nữa bắt đầu cuộc điều tra của mình bằng việc theo dõi ngôi nhà của cô bé không may mắn. Nhưng hơn một tuần sau đó vẫn không có được dấu vết gì. Những ngày sau, tôi về Công ty thám tử T&T của mình và bắt đầu xâu chuỗi lại mọi việc một lần nữa. Tôi đến nhà cô bé và xin phép vào xem những kỉ vật còn lại của cháu. Nhìn qua một lượt, tôi đoán đây là một cô bé rất chăm ngoan và học giỏi, giấy khen rất nhiều. Cô bé ấy cũng rất thích chơi búp bê, những con búp bê xinh xắn, cô bé còn tự may đồ cho chúng nữa. Tôi mãi mê với suy nghĩ của mình rồi bất chợt dừng lại bên một cuốn sổ cũ. Tôi hỏi gia đình đó là gì thì mọi người bảo cũng không biết vì chưa có thời gian mở ra xem. Tôi thấy bên ngoài cuốn sổ ghi vài chữ đã nhòe “Ngày của tôi”. Tôi đoán đây là nhật ký của cô bé nên xin phép gia đình cho tôi đọc, tôi cần đọc vì biết đâu manh mối về vụ án lại được hé lộ trong cuốn sổ này.
Tôi dành 2 ngày để đọc cuốn sổ của cô bé. Đó đúng là nhật ký nhưng là một cuốn nhật ký đặc biệt vì cô bé chỉ ghi lại những niềm vui, không thấy có bất cứ một dòng chữ buồn nào. Mở đầu trang nhật ký cô bé viết:”Chỉ lưu lại những gì tươi đẹp nhất”. Nhưng đến những trang gần cuối của cuốn nhật ký đang viết dở, bất chợt có một trang rất lạ. Đó là một trang có nội dung nói về việc cô bé đã rất khó chịu khi có người lạ tiếp cận mình và cô bé thấy sợ người đàn ông này.
Những trang sau rồi trang sau nữa, thay vì những kỷ niệm vui vẻ, nhật ký của cô bé chỉ ghi lại những nỗi lo lắng và sợ hãi. Cô bé không ghi rõ đó là ai, chỉ ghi rằng mình đã gặp người đàn ông đó vài lần và lần nào hắn ta cũng tìm cách rủ rê cô bé đi chơi, có khi hắn đã đe dọa cô bé đi cùng mình nhưng những lần ấy cô bé may mắn chạy thoát.
Vậy là khả năng cô bé bị sát hại là hoàn toàn có thể xảy. Người đàn ông lạ mặt kia rất có thể đã xuống tay hãm hại cô bé vì một nguyên nhân nào đó chưa rõ. Những trang nhật ký cuối cùng cho thấy cô bé đã thật sự rất sợ hãi người đàn ông lạ mặt nhưng không dám nói với bất kỳ ai vì sợ bị đe dọa.
Lật đi lật lại cuốn sổ nhiều lần, bất ngờ một mảnh giấy nhỏ rơi xuống chân tôi. Trên mảnh giấy ấy ghi lại một địa chỉ. Tôi thấy rất lạ, mang tờ giấy ra hỏi mọi người trong gia đình cô bé có ai biết địa chỉ hay người ở địa chỉ này hay không thì tất cả đều lắc đầu. Tôi lập tức tìm đến nơi ghi trong mảnh giấy, linh tính của một thám tử tư mách bảo tôi rằng sẽ tìm được thứ gì đó liên quan đến cái chết của cô bé khi đến đây.
Tôi không đi một mình mà đi cùng với một thám tử T&T khác nữa để có gì cả hai cùng hỗ trợ cho nhau…
Đó là một nơi không quá xa nơi cô bé sinh sống, chỉ đi mất khoảng hơn một tiếng đồng hồ là tới nơi. Trong một căn nhà cũ kỹ, tềnh toàn không có bất cứ một thứ đồ giá trị nào. Phải đợi đến tối, tôi mới thấy có người về. Đó đúng là một người đàn ông cao, gầy và đen nhẻm. Anh ta đi vào nhà một cách vội vã rồi đóng tất cả cửa lại.
Hôm sau rồi hôm sau nữa, vẫn không thấy anh ta ra khỏi nhà. Anh ta không ngủ, để điện cả đêm. Nhưng nhiều khi mệt quá anh ta cũng thiếp đi một lúc nhưng sau đó lại ú ớ kêu lên rồi giật mình, chắc anh ta gặp ác mộng. Mà chỉ những người đã làm việc gì đó trái với lương tâm của mình thì mới ngủ không yên như thế.
Sáng hôm sau, anh ta ra khỏi nhà từ rất sớm, mua một bó hoa và ít bánh trái rồi đi đến một khu nghĩa trang. Anh ta dừng ngay trước nấm mồ mới đắp của cô bé bị chết dưới sông, thắp nhang khấn vái rồi lẩm nhẩm gì đó. Anh ta đốt tiền vàng cho cô bé rồi nhanh chóng rời đi. Hành động của anh ta rất lạ và rất đáng nghi.
Để kiểm chứng thông tin của mình, tôi đóng giả là một người bạn xa của gia đình cô bé đến để chia buồn nhưng không may bị lạc đường. Tôi giả vờ vào nhà của người đàn ông khả nghi để hỏi, nhưng thật bất ngờ, anh ta xua đuổi tôi ngay lập tức và nói là không biết gì về việc có cô bé bị chết đuối, nhà lại càng không biết.
Tại sao anh ta lại có thái độ như vậy? Rõ ràng chỉ mới sáng, anh ta đã ra mộ để thắp hương cho cô bé mà giờ lại nói là không có gì, chắc chắn có chuyện mờ ám gì đã xảy ra nên anh ta mới sợ hãi và né tránh như vậy. Tôi dặn thám tử tư đi cùng ở lại theo dõi anh ta còn mình thì đến nhà cô bé.
Để tránh làm mọi người trong gia đình kích động, tôi không nói ngay việc mình đã tìm ra đối tượng khả nghi. Tôi mời mọi người đến văn phòng thám tử của mình để nói chuyện. Tôi nhờ mọi người nhớ lại thật kỹ xem tìm thấy cô bé trên người có mất thứ gì không? Lúc này mẹ cô bé mới nói, khi tìm thấy cô bé thì thấy thiếu mất một chiếc bông tai nhưng tìm mãi không thấy. Nghĩ chắc lúc té xuống sông đã bị mất nên không ai tìm nữa.
Từ những thông tin này, theo suy luận và kinh nghiệm làm thám tử của mình, tôi chắc chắn cô bé không phải bị giết để cướp đoạt tài sản vì không ai cướp một chiếc bông tai và chừa lại một chiếc cả. Vậy động cơ giết người của tên thủ ác là gì?
Trong khi tôi còn đang suy luận vụ án thì nhận được tin báo của thám tử T&T mà mình nhờ theo dõi người đàn ông khả nghi. Anh ta đang chuẩn bị rời đi nơi khác sinh sống và đang thu dọn nhà cửa.
Tại sao anh ta lại vội vàng như vậy? Tại sao lại gấp gáp bỏ đi? Tôi cần phải điều tra thật nhanh chóng trước khi mọi chuyện quá muộn. Nếu anh ta thật sự là người gây ra cái chết cho cô bé kia thì tôi nhất định không thể để hắn chạy thoát…
Tối hôm đó, tôi rời Công ty thám tử của mình đến nhà anh ta rồi nhân lúc anh ta đi ra ngoài, tôi đột nhập vào nhà để lục soát. Con người có thể nói dối chứ bằng chứng thì không. Nếu anh ta đã gây ra cái chết cho cô bé tội nghiệp thì tôi tin sẽ có chứng cứ gì đó tố cáo anh ta.
Tìm kiếm khắp căn nhà cả buổi tối mà vẫn không thấy được gì, tôi cố gắng lục lọi thật kỹ mọi ngóc ngách trong ngôi nhà rồi bất ngờ phát hiện ra một cái hộp nhỏ được giấu rất kỹ dưới nhà bếp. Tôi mở ra xem thì thấy bên trong chiếc hộp có một chiếc bông tai, giống y đúc chiếc bông tai bị mất của cô bé chết đuối. Vậy là đã rõ, người đàn ông cao, gầy và đen nhẻm trong ngôi nhà này chắc chắn biết vì sao cô bé lại chết và có khả năng rất lớn anh ta chính là hung thủ đã hại chết cô bé. Có lẽ vì bị ám ảnh mà mấy hôm nay anh ta ngủ không yên, trong lòng luôn thấp thỏm lo sợ và quyết định dọn nhà đi nơi khác sinh sống.
Nắm giữ bằng chứng quan trọng nhất trong tay, tôi lập tức liên hệ với gia đình của cô bé xấu số và yêu cầu gia đình hãy báo công an để truy bắt kẻ thủ ác. Nhưng tôi đã chậm một bước, trước khi công an đến bắt thì hắn ta đã kịp bỏ trốn ngay trong đêm. Thám tử đi cùng tôi đã bám theo hắn ta đến tận vùng biên giới nhưng không may là giữa đường gặp tai nạn nên đã để mất dấu.
Là một thám tử tư T&T lâu năm, tôi quyết phải làm sáng tỏ vụ án này. Tôi nhanh chóng lên đường ra biên giới, hung thủ đang nhởn nhơ và sắp lẫn trốn, tôi không thể để hắn tẩu thoát thành công được. Tội ác mà hắn gây ra cho một cô bé chỉ mới 12 tuổi là không thể tha thứ và tôi cần phải điều tra xem động cơ gây án của hắn là gì.
Hai ngày sau, khi lùng sục mọi nẻo đường tại biên giới thì tôi phát hiện ra hắn cùng hai người nữa đang chuẩn bị vượt biên. Quyết không để hắn chạy thoát, tôi báo công an và phối hợp để bắt cho được tên hung thủ này.
Gần tới nửa đêm, hắn bắt đầu lên đường vượt biên. Lúc hắn sắp thành công thì công an ập đến, bắt tất cả và đưa về đồn. Lúc đầu hắn còn chống cự rất quyết liệt nhưng sau đó đã chịu đầu hàng khi công an tuyên bố hắn bị bắt để điều tra về tội giết người, nạn nhân là một cô bé 12 tuổi.
Về đồn công an, hắn vẫn yên lặng không nói một lời nào, đến khi cha mẹ của cô bé vào hắn cũng không nói nửa lời. Mặc cho gia đình nạn nhân khóc lóc oán thán, hắn vẫn yên lặng không hé răng. Tôi không biết vì sao hắn ta lại im lặng như vậy nhưng khi cán bộ công an hỏi có phải hắn giết hại cô bé hay không thì hắn gật đầu.
Chính tôi cũng thấy làm lạ khi hắn ta không nói lời nào, không biện minh, không chối tội mà chỉ im lặng nhận mình là kẻ giết người. Trong suốt thời gian theo dõi hắn, tôi thấy hắn không có gì xấu, không rượu bia cờ bạc, không ăn chơi sa đọa, vậy lý do hắn ta giết hại cô bé vô tội là gì?
Sau nhiều ngày hỏi cung, hắn vẫn yên lặng không nói gì, tôi quyết định đem cuốn nhật ký của cô bé đến gặp riêng hắn. Thấy tôi, hắn vẫn không nói một lời nào, khuôn mặt bình thản đến lạ, duy chỉ có đôi mắt là đỏ ngầu vì nhiều đêm không ngủ. Thấy tôi đưa tấm hình của cô bé và cuốn nhật ký, hắn ngước lên nhìn tôi rồi bất chợt một giọt nước mắt trào ra. Hắn cầm lấy cuốn nhật ký, đọc rất lâu. Tôi thấy hắn lần giở từng trang và dừng lại trước những trang nhật ký cô bé ghi về hắn rất lâu.
Tôi kiên nhẫn ngồi đợi hắn đọc, tôi biết hắn sẽ nói với tôi điều gì đó vì với cảm xúc bây giờ mà hắn biểu hiện trên mặt, tôi biết hắn đang hối lỗi, đang cảm thấy ân hận. Thêm một khoảng thời gian im lặng trôi qua, tôi vẫn đang chờ, đang chờ hắn nói gì đó với tôi.
Bất giác, hắn gấp cuốn sổ nhật ký lại rồi nói tôi hãy mời gia đình cô bé đến đồn công an giúp hắn. Hắn khẩn khoản như van nài tôi. Tôi lập tức gọi điện cho gia đình nạn nhân.
Vừa thấy họ, hắn quỳ sụp xuống, đầu cuối gằm rồi nói; “Tôi xin lỗi”. Tôi biết lời xin lỗi bây giờ không có giá trị gì nhưng nó coi như cũng là niềm an ủi đối với gia đình cô bé. Rồi hắn khóc, khóc như một đứa trẻ, hắn nói ban đầu không có ý định làm hại cô bé, thấy cô bé dễ thương xinh xắn nên muốn làm quen rồi đưa đi chơi nhưng không hiểu sao khi cô bé từ chối, hắn lại cảm thấy tức giận và hết lần này đến lần khác, hắn đe dọa cô bé. Lần cuối cùng hắn thấy cô bé đi học về thì rủ ra bờ sông chơi. Thấy hắn hung dữ và đe dọa là sẽ giết chết nếu không đi cùng nên cô bé đã đồng ý, nhưng khi tới bên mé sông, cô bé lại bỏ chạy. Hắn đuổi theo và giằng co với cô bé, rồi xô cô bé xuống sông. Hoảng sợ quá, hắn bỏ chạy về nhà mặc cô bé tuyệt vọng cầu cứu. Khi về đến nơi hắn mới phát hiện ra chiếc bông tai của cô bé vướng vào áo mình nên đã đem bỏ vào một cái hộp rồi cất thật kỹ trong bếp.
Từng câu từng lời thốt ra từ hắn khiến cho gia đình cô bé ai cũng xót xa, đau đớn đến tận cùng. Mặc dù giờ đây hung thủ đã phải chịu sự trừng phạt của pháp luật nhưng nỗi đau còn lại quá lớn. Và qua đây tôi cũng xin nhắc nhở những bậc làm cha làm mẹ hãy quan tâm đến con cái của mình nhiều hơn. Xã hội ngoài kia có biết bao nguy hiểm và trẻ em cần phải được bảo vệ nhiều hơn nữa.
Mỗi năm tại Công ty thám tử tư T&T của tôi có đến hàng chục vụ nhờ thám tử điều tra tìm ra hung thủ hãm hại mà nạn nhân chủ yếu là trẻ em. Chính vì vậy, tất cả mọi người cần phải cẩn trọng nhiều hơn, đừng để những đau thương mất mát xảy ra, đến lúc đấy có hối hận cũng không kịp nữa. Hãy để ý và đề phòng cả những người ở xung quanh và gần gũi với mình vì biết người biết mặt nhưng không biết lòng.
Lưu ý: Chuyện được biến tấu và có sự thay đổi tên nhân vật để bảo mật thông tin cho khách hàng.
Nếu khách hàng có nhu cầu cần tới dịch vụ thám tử, vui lòng liên hệ với Thám tử tư Sài Gòn T&T qua:
- Trụ sở chính: Số 45 – 47 Trần Đình Xu, P. Cầu Kho, Q.1, TP. HCM
- Chi nhánh HN: Số 19 Ngõ 130, Hồ Tùng Mậu, P. Mai Dịch, Q. Cầu Giấy – HN.
- TP. HCM: 0974. 007. 007 – Đà Nẵng: 0964. 007. 007 – Hà Nội: 0833. 007. 007